L1 sao chúng tôi quoết định lập hồ sơ Thành Thiên Để?| 51 trọng... mà giả bộ cũng không xong. Tôi chuyển sang nói giọng thân tình, thì đến bệnh nhân thứ hai, nghe xong độc thoại tràng giang đại hải của tôi về yếu tố tỉnh thần trong chữatrị thì một người ~ Adécbaigian hay Udơbekistan gì đó, lập tức có ý kiến rằng nếu tôi nàng thị lực anh ta lên S0% tôi sẽ nhận được một nghìn đô-la, nếu 100% số tiền sẽ là hai nghìn đô-a. Trời, người ta sao tầm thường Xnub@@liana. đến vậy! - Tôi nghĩ lúc đó. - Mọi thứ đều được định giá bằng tiền bạc, những đồng tiền đáng nguyền rủa ấy. Thế còn khí thế của bác sĩ phẫu thuật, ý chí của bệnh nhân khiếm thị? Hay biết đâu... có thể... ở các Thế g 7i Khác khôngcótiền bạc và mọi thứ được đo đếm bằng “Khíthế tỉnh thần”... hoặc cái gì khác nữa? Tư vấn xong tôi quay về phòng, trong lò sưởi đang bập bùng ngọnlửa. Cái gì đó cứ kéo tôi vào đó - lửa thì phải, thứ màtừlâutôi vẫn định danh là thời gian đang cháy! Một ý nghĩ thoáng qua: —_ Lhờigian thiều đôt cái xâu xa. Ốcxana Vacula Cửa mở, lại có người nữa bước vào, lần này là Ốcxana Vacula, cô thư ký thứ tư củatôi.
52 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Này, Ốcxana, đừng hỏi nhiều sếp đấy, để anh ấy buồn mộttí bên lò sưởi, - chưachi đã thấy tiếng củaluri. - Lúc nào chả có việc gì làm, anh thấy cô cũng hay buồn đấy chứ, còn sếp chắc cũng buồn mộttí. Người nào cũng phải được tự do buồnrầu. — Đượcthôi, anh luri ạ.- Ốcxana Vacula đồng ý ngay. — Cô hãy ngồi xuống và buồn đi một lúc. — Xin nghe anh. Yên lặng. Đội phẫu thuật - Anđơrây Cnhidep, Jnna, Ôcxana Xavêlêva và Xveta tạm biệt mọi ngườirồira về. Anhit Khatôpôvich cũng bướcra. — Anh muốnnói ý này, - luri phá tan im lặng. - Cô thấy đấy, sếp đang buồn. Còn cô cứ kìm cái câu muốn hỏi như thể trách thầm anh ấy vậy, làm anh ấy căng thẳng. Cô phải hỏi đi chứ để sau đó tôi còn có chuyện quan trọng muốn nóivới sếp! — Em có bai câu hỏi, anh Erơnơạ, - Ốcxana liếc sangluri. - Em đã cho duyệt mẫu bát đĩa bệnh nhân - đĩa, tách, đĩa súp, đĩa đựngxa lát và những thứ khác có in thương hiệu của chúng ta “Alloplant” để đặt nhà máy sứ. Em và chị quản lý Laxina quyết định đặt 300 đĩa cho 100 bệnh nhân - họ vừa dùng vừagiữ làm kỉ niệm về Trung tâm của chúngta. — Khôngphảilúc, - Iuri trang trọng tuyên bố. — Thôi mà, anh Iuri, - Ốcxana van xin, - bát đĩa cũng là chuyện nghiêm túc! Cũnglà văn hóa! — Được. Nhưngnói ngắn thôi! - luri cho phép.
Lì sao chúngtới qagét định lập hồ sơ Thành Thiên Để? | 53 Chúng tôi xem mẫu bát đĩa sau đó Ốcxana hỏi tôi câu thứ hai: — Có một nhà báo trẻ gọi điện đến. Anh ta muốn viết bài cho mộttờ báo trung ương và nhân thể phỏng vấn anh như một nhà Thời gian thiêu cháy cái xẤu xa. nghiên cứu những bí mật cổ xưa. Anh ấy đã đến Ai Cập theo mộtsuất du lịch và vô cùng ngạc nhiên khi thấy trên tượng đài cổ xưa nào cũng có hình người với đầu con vật, chim muôngvàloài bò sát. — Lúc này tôi có thể nói gì với anh ta về những hình người đầu con vật, con chim hả, Ốcxana? Đúng là tôi đã đến Ai Cập không phải mộtlần và tôi cũng thấy vấn đề đó thú vị, nhưngtôi chưa có sẵn câu trả lời. Nói ngắn gọn, cô đừng nhậnlời. — Sếp! Anh biết đấy, tôi cũng không phải mộtlần đã đến Ai Cập... ấy chết... ở Ai Cập, - luri xen vào câu chuyện. - Và nói thật với sếp nhé, ấn tượng củatôi về những người đầu con nọ con kia còn lớn hơn kim tự tháp. Ấn tượng kỳ diệu thế nào ấy. Thậm chí, sếp biết không, tôi còn ướm thử xem con nào hợp với đầu mình. — Thế đầu con nào?.. — Tôithì thích nhất đầu... , - luri suy nghĩ, - con chim... có cái mỏ...
54 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Chim ưng, phải không? — Khôngphải, - luri khoát tay gạt đi. - Con khác... là gì nhỉ... À, nhớ ra rồi - con chibis. — Chibis là chim gì, hở anh?! - Ốcxana trố mắtnhìn Iuri. — Là chim chibis, - Iuritrả lời dè dặt. — Có lẽ là chim Ibis rồi?! - Ócxana Ocxaøa lacuha. reo lên. — Chibis hay ibis thì khác gì nhau, — Iuri bối rối. Mọi người cười ồ, rồi ai đó nhớ tới bài hát về con chim chibis thế là mọi người cùng cấttiếng ca: Bên đường có con chim chibis Cạnh đường có con chibis Nó kêu, nó lo lắng, cái con chim lạ lùng. Ối, xin được biết - các ngươilà ai uậy ? Ối, xin cho biết các ngươilà ai uậy ? Và đến đây đểlàm gì ? Tôi nhìn cô Ốcxana đang cười. Người phụ nữ Ucraina này có mộttính cách đặc biệt, có thể gọi là đức phục tùng cao quý. Đức hạnh cao quý Tôi quansát cô ta đã vài năm và thậm chí còn phântích các khái niệm khôngbiết từ đâu đến ấyvà kết luận: tính cách vâng lời, phục tùng thườnglà bản tính của phụ nữ Hồigiáo sẽ trở thành sức mạnh hiện hữu khi nó mangsắc thái cao thượng.
Ưì sao chúnglôi quyết định lập hồ sơ Thành T?iến Đế? | 5Š Ví dụ, khi người chồng nóitrịnh trọng “Ta - ta - ta - ta - ta” thì những người phụ nữ ngoan ngoãn thiên về đáp lại, giọng runrẩy “Vâng - vâng - vâng - vâng - vâng” Và chỉ mộtsố biết nhìn xuống đất và đàng hoàng đáp lại mộtlời “Vâng” Lúc đó cái người vừa thốt ra mộttràng “Ta - ta - ta - ta - ta” ấy không hiểu vì sao cũng muốnnói thêm “giúp anh” Nhưng người đó (đã nói “Ta - ta - ta - ta - ta”) đâu có biết rằng tính phục tùng cao quý là Sức Mạnh, một sức mạnhtỉnh thần to lớn, có khả năng huy độngtới lớp năng lượng nằmdưới lớp năng lượng “Ủy quyền” áp đảo, nhưng cũng có khả năng chống lại “Uy quyền”, và chính xác hơnlà có thể... tăng phẩm chất cho “Uy quyền”, dập tắt cái giọng hách dịch, cái thói vô độ của nó. Nếu nhưtrên đường đi gặp những người đàn bà có đức hạnh cao quý là phục tùng, mộtcái cử động lông mày của họ hẳn có thể đập tắt cơn tham quyền đang bốc và kêugọi nói lời “pôgia-luista”` với tất cả mọi người. Theo tôi cũng có đàn ông có — tính vâng lời cao quý, nhưng phần Ch¡bis 0À 1b. lớn sức mạnh của đức hạnh này được ban cho phụ nữ, cho họ cái quyền đối với quyền uy. Vì vậy tôi muốn khuyên chị em nhưsau: đừngbao giờ đáp lại một cách quy lụy “Vàng ạ - vàng ạ - vàng ạ — vâng ạ - vâng ạ, mà chỉ nói một l`ần đà` ng hoà` ng k“yVâng”c,ớ duyêR n 3. Nga ngữ, dùng trong lời nói để tăng phép lịch sự, lễ độ của lời mời, lời đề nghị, lời đáp lại...
56 | MA TRẤN SỰ SÔNGTRÊN TRÁI ĐẤT dáng dưa cặp mắt nhìn xuống và thầm quở trách nhẹ nhàng “cái ngườira lệnh” ấy nhằm ngăn ngừa, để người đó phải suy ngẫm về những mệnhlệnh của mình vàtừ bỏ thói quen hoạnh họe, bắt người khác phải xun xoe đáp lại “Vâng ạ - vâng ạ - vâng ạ - vâng ạ - vâng ạ” Ôi, người đàn bà mangtrong mình sức mạnhto lớn biết bao! Họ là những bậc thầy của Phẩm chất Cao quý! Sự xuất hiện bọn đàn ông ngu ngốc, tham quyềncó thể gọi là nhược điểm củađànbà! Nướcl-xra-en hình tam giác — Hừ... hừ, - luri lên tiếng. - Tôi muốn kể sếp nghevài quan sát của mình. Tôi không hỏi anh mộtthôi một hồi như cô Ôcxana đâu. Anh hút đi! Với người đang hút thuốc lá trò chuyện đẻ dàng hơn! — Tôi hút đây, - tôi tỏ ra vânglời. — Nhưng đầutiêntôi có lời than phiền với sếp! — Than phiền gì? — Sao anh khônghỏitôi thấy gì trên quả địa cầu? — Iuri, tôi xin lỗi, - tôi lúng túng,- thôi, kể đi. Iuri kể: — Sếp thừa biếtlà chúngta đang sống trong thế giới không gian ba chiều. Vì thế hình chủ yếu ở thế giới chúng ta, anh biết đây, là hình tam giác. Nhưngtrình độ tầm thường của các dân tộc trên thế giới không biết điều đó và vì thế mà chẳng suy nghĩ gì về hình dáng của đất nước mình trên bản đồ hay
~_ Vì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành Thiên Để? | 57 quả địa cầu. Hình thù nhiều nước trên bản đồ xấu tệ, Nga cũng thế, Đức, Nhật cũngvậy... còn nước Ý là chiếc ủngrách. — Sao lại rách? - tôi ngắtlời luri. — Tôi cảm thấy thế thôi, - luri đáp gọnlỏn. — Thế anh có ý gì? — Ý là chỉ có một dân tộc trên thế giới là cho đất nước mình hình tam giác... không hẳn hoàn toàn tam giác, cũng có sai số. Và sếp có biết đất nước nào không? — Nước nào vậy? — Chỉcó I-xra-en, nơi người Do Thái khắp nơitrên thế giới đổ về sống đông đúc là nước có hình tam giác. Và anh biết vì sao không? — Vì sao? — Là vì ai cũng muốnra khỏi tam giác và chuyển sang tứ giác vì tứ giác là biểu tượng của thế giới không gian bốn chiều cao cấp hơn. Tôi nói để sếp biết, mọi quốc gia lúc này đang ở ngã ba đường. — Thế còn người Do Thái? Iuri tư lự. — Họ thông minh hơn các dân tộc khác vì hiểu ý nghĩa của việc phục tùng... phục tùng Chúa. Chả thế mà người Do Thái là người đầu tiên được Thượng Đế ném xuống cho bậc tiên tri. Và thậm chí cả khi số phận rải họ khắp nơi trên thế giới thì Chúa cũng không để họ bị đồng hóa. — Bị gì, bị gì cơ?
58 | MA TRẤN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤI — Bị đồng hóa, tức tản mạnra với đàn bà các dân tộc khác. Vâng lời Chúa đàn ông Do Thái chỉ để mắt tới đàn bà của họ vì Chúa đã bảo với họ rằng dân tộcxác định theo mẹ chứ khôngphải theo cha, kẻ dễ làm nhữngviệc bậy bạ và uống rượu. — Thế đấy. — Chà, đàn ông Do luzi: Chỉcó l-xra-en, nơi người lo ThÁi khÁp nơi trên thếgiới đổuểđó Thái đã phải chịu đựng sởng dông đúclà đất nước có bình biết bao... — luri nói say taGIÁc... sưa, —- họ khổ sở lắm! Vì đàn bà các dân tộc khác cũng hấp dẫn lắm chứ,... đặc biệt là đàn bà da đen. Và cả đàn bà... da trắng cũng được đấy chứ! Nhưngđàn ông Do Thái nghe theotiếnggọicủa tổ tiên không để ý tới đàn bà khác... không hề. Thật ra thì thỉnh thoảng cũngliếc nhìn “lén lút” và vì cái sự “lén lút” đó mà đã ra đời những người Do Thái đen, xám lơ và các màu khác. Nhưng không người Do Thái nào có nước da vàng nhé, đàn ông Do Thái hiểu rằng để thích người đàn bà Trung Quốcphảisinhra là người Trung Hoa. Tôi hiểu, đàn ông Do Thái cực lắm chứ. Giá là tôi thì đã chả chịu được! Thế còn anh? — ỞƠ... ờ... rồi sau thế nào? — Rồi sau đó, - luri nóitiếp, - Chúa đã nhận định... đàn ông Do Thái đã rất kiên định trước... các đàn bà khác và quyết
LA sao chúng töiquyết địnhlập Mô sơ Thành Thiên Đự? | 59 định thôi khônglấy đàn bà hải ngoại, kể cả... đàn bà da đen để thử thách đàn ông Do Thái nữa. Và vì thế Chúa đã ném xuống, cho thủ lĩnh các nước đang ngất ngây bởi chiến thắng trong Thế chiếnII, ý tưởng thành lập Nhà nước Do Thái, - dân Do Thái đã nếm đủ thử thách rồi, quá đủ là đằng khác! Và thế là xuất hiện “Thánh Địa” mảnh đất bằng luống rau, người Do Thái ở khắp nơitrên thế giới kéo về chật ních, để đàn ông Do Thái thoát khỏi sự cám dö, không nhìn trộm đàn bà khác nữa. Nhưng mọi chuyện chưakết thúc ở đó, cònsau đó... — Sau đó thế nào, anh Iuri? - tôi hỏi, ngạc nhiên trước cách trình bày các sự kiện lịch sử theo kiểu dân gian của anh bạn. — Sau đó ấy à... , - luri gãi gãi gáy và đốt điếu thuốc khác. - Sếp cho thêm củi vào lò đi! Tôi cho được thôi, nhưng anh biết chọn củi, còn vớitôi thanh củi nào cũng giống thanh củi nào. — Đượcthôi, - tôi nói xongliền lấy thêm củi vàolò. — Sau đó... chuyện về người Do Thái... , - Iuri nhá khói vào lò sưởi, - tôi có thể nói như sau. Khi mảnh “Thánh Địa” chật ních người, họ quyết định biến quốc gia của mình thành một thành phố để sống bằng bộ óc của mình chứ không chỉ bằngđất đai:.. mà bộ óc cũng là của Chúa cho. Nhưng anh có biết người Do Thái khác với anh ở điểm gì không? — Điểm gì? — Ở điểm họ nghĩ về tương lai, về con cháu của mình và thậm chí... những siêu cháu chắt? — Nhữngsiêu cháu chấtgì?
60 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT luri lúng túng. — Những cháu chắt của cháu chắt, tức những tổ tiên xa xưa. — Khôngphảitổ tiên màlà hậu duệ, - tôi chữa lại. — Phải, phảirồi. Và vì thế, nghĩ về những hậu duệ xatít mù tắp của mình người Do Thái đã khai chiến với ngườiai ấy nhỉ... à, với Ai Cập để biến nước mình ở một phía thành hình tam giác. Và họ đã làm được đấy! Họ làm thế là để trình diễn trước Chúa sự ngoan ngoãn của họ, tỏ ra sung sướng vì người Do Thái, cũng như những người khác đã được đưa xuống cõi giới cơ sở ba chiều mà dường như tốt chán, tốt đến nỗi mà chẳng thèm muốn nhữngcõi giới cao cấp hơnvà hình như sung sướngvới cuộc đời nơi thế giới ba chiều, họ muốn đất nước mình thành hình tam giác. Sếp ạ, sự phục tùng Chúa đáng giá nhiều lắm! lười: Họ, dân ông Do TháiẤy, Vốn là bậc đại lạc quan Chúa thông ?inh bơn các dân tộc khác quan sát thái độ lạc quan Uì bọ biết lợi ícb của 0iệc phục của con người thông qua sự tùng Chúa. phục tùng của họ. Cần luôn
Vì sao chúngtôi quyết định lập hồ sơ Thành T?hiên Để? | 61 nắm bắt niềm vui, thậm chí cả khi ở kiếp sau người ta nhét anh vào cơ thể con giun, thậm chí... phải vui vẻ, đầy lạc quan uốn mìnhtrên cái lưỡi câu. Còn nếu làm như vậythì... — Thì sao, anh Iuri? — Sớm muộnthì Cõi giới Chúngta cũng sẽ chuyển từ ba chiều sang bốn chiều, ở đó đầu óc chúng ta cũng sẽ mở mang ra nhiều và khi nhớ lại cuộc đời ba chiều chúngta sẽ nhớ tới sự ngu ngốc thâm căn cố đế của mình. Nhưng thông minh nhất và có sức sống nhất ở Thế giới Mớisẽ là những ai được Thượng Đế ném xuống chovịtiên tri mới, bốn chiều, người này sẽ dạy bảo con ngườibiết điều hơn trong cái thế giới mới “khôn ngoan” hơn. Nhưngaisẽ được nhậnvịtiên tri mới đó? — Ai nào? — Người Do Thái, - Iuri gật đầu đầytin tưởng. - Mà Chúa sẽ làm nhưvậylà tính đến sự ngoan ngoãn phụctùng ba chiều của người Do Tháitrong đời sống ở thế giới ba chiều khi mà ngaycái đất nước nhỏ bé của mình họ cũng cố làm cho nó có hình tam giác. Mà... nóithật với sếp nhé... — Gì cơ? — Phục tùng Chúa là điều rất quan trọng, quan trọng lắm đấy! - Điệu mặt Iuri trở nên nghiêm trang. - Hơnai hết Ngài biết phải làm gì với thằng ngu! Chớ có quên rằng trước Chúa còn người chỉ là một kẻ ngu xuẩn, thằng ngủ độn một trăm phần trăm! Và đừng có làm ravẻ ta đây là Thượng Đế. Thế đấy! — Ờ,ra vậy, - tôi lúng túng. — Màcon ngườitrên Trái đất cứ làm ra bộ ta đâylà Thượng Đếtới mứctrong trường phổ thôngvà đại học đoángiải được
62 | MA TRẤN SỰ SÔNG TRÊN TRÁI ĐẤT tí tẹo bí mật về sự sáng tạo của Chúa hoặcgiải thích một sự kiện nhỏ nhoi gì đó là được tung hô thành phát minhvĩ đại và tán dương nhà khoa học gần như Chúa, Ngườiđã tạo ra mọi cái đó, mà không hề có lời nào nói rằng nhà khoa học đó chỉ là người quan sát rồi môtả lại. Ờ... — Và nói chung ngườita thích gán cho mình mọi thứ do Chúatạo ra, thích lắm! Màsao họ khoái cho mình là Thượng Đế thết! — Thế đấy, anh luri ạ. Bốn mặt của kim tự tháp Tôi do dự trong chốclát rồi nói: — Anh Iuri ạ,tôi thì cứ luẩn quẩnvớicác ý nghĩvề kim tự tháp. Và đặcbiệt thấy lạ vì sao kim tự tháp nào cũng có bốn mặt. luri đứng dậy, cầm từ trên giá xuống kim tự tháp nhỏ bằng hổ phách của Ônga Isơmitôva tặng tôi và đếm như đứatrẻ: — Một, hai, ba, bốn. Bốn 7; (4, đá» ø»e Do Tbácó biết mặt tất cả. bao ha cám đó! Anh còn nhớ chứ,anh Iuri, - tôi nói tiếp, - tôi đã từng có ý nghĩ rằng thể xác con người gồm bốn thân?..
Uì sao chúngtôi quyết định lập hồ sơ Thành Tiên De? | 63 — Cái bà người Áo chả lảm nhảmsuốt là ở ba thế giới khác là nhìn được, nhưng lại mất thị giác vật chất của chúngta. Sếp này, biết đâu mỗi thân của chúngta lại có thị giác riêng của nó? Cái bà trong suốt đấy thôi, ba thị giác bà ấy sáng ra rồi, còn một thị giác nữa - thị giác vật thể. Hay là có bốnthị giác... đi kèm với bốn thân?! - Iuri tỏ ra bối rối. — Mớ bòng bongtrong đầu, anh Iuri ạ, - tôi gạt di và châm thuốc hút. - Nhưngtôi vẫn có cảm giác kim tự tháp đã được tạo ra không phải là ngẫu nhiên, không phải vô cớ. -??? = Là vì mỗi kim tự tháp đều là... là... - tôi cúi đầu xuống. ~ Tôi có cảm giác... cảm giác là... — Là gì, anh? — Tôi có cảm giác mỗi kim tự tháp là genum... hay gen... nhưng là tứ gen, được tạo ra cùng một lúc cho bốn thân, - tôi thốt ra thật bất ngờ ngay cả với chính mình. — Vì sao vậy).. Tôi chẳng biết, anh tlhuâ.zni:cNonếgui.ởunkitếhpì-scaũunagnphhảbiHị UnuhiyétUẻ,uảloạc luri ạ. quan trấn ?2Ìnb trên cái lối câu nhé — Sếp này, ta làm một ly nữa đi? - Iuri bỗng nhiên đề xuất. — Được thôi.
64 | MA TRẬN SỰSÓNG TRÊN TRÁI ĐẤT Chúng tôi mỗi người làm mộtly rồi Iuri thở dàivà nói: — Phải, kim tự tháp là điều bí mật của mọi Thời đại! — Và chúng đã được dựng lên không phải là vô cớ. Kim tự tháp đã được xây cất với mục đích lớn lao gì đó, - tôi thốt ra khe khẽ. — Nào sếp, nhấm nháp đi chứ! Quảô liu được đấy chứ, mơntrớn răngra phết, - Iuri vừa nói vừa chép miệng. — Chả muốnăntí nào... Anhluri này, tôi cứ nghĩ... Iuri: Chớ có quên rằng con người Tôi đã đến Thành Thiên Đế ð4z ước Cbúa chỉ l4 thằng ngu gồm rất nhiều những kim tự độn. VÀ dưng có làm ra 0ẻ ta đây là Tbượng Đế! tháp và cấu trúc giống kim tự tháp, kích cỡ lớn vô cùng, -tôi bắt đầu hưng phấn. - Chúng đã đượctạo ra để làm gì? Mụcđích xây dựng quần thể khổnglồ đólà gì? Bởilẽ Đại kim tự tháp Khê-ốp chỉ như thằng lùn treo trên nền những tòa kim tự tháp chính của Thành Thiên Đế! Công cuộc xây cất các kim tự tháp của Thành Thiên Đế vốn đã có mục đích lớn lao gì đó! Nhưng là mục đích gì? Mục đích gì được chứ? — Tôi chẳng biết, - luri lẩm bẩm. — Và tôi cũng chẳngbiết, - tôi thốt lên buồn bã. - Và xin nóithật với anh, tôi cảm thấy mình sẽ không baogiờ biết được
Uì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành T?iến Đế? | 6Š thiên chức của Thành Thiên Đế, cái Thành phốtít trên trời cao đó của Tây Tạng mà các khách hành hương vốn tôn thờ và Nhicôlai Rêrích vĩ đại đã muốntìm ra bí mật. Nhưngtôi đã trông thấy Thành Thiên Đế,luri ạ, đã nhìn thấy nó!!! Anh hiểu không,tôi đã trông thấy!!! Tận mắt nhìn thấy!!! Nhưng đó là cái gì?! Tôi đã nhìn thấy gì?! Sao mà muốn biết đến thế! Sếp dừng buồn, tổ tiên... ấy... hậu duệsẽ thấyrõ. Nhưngtôi muốn biết ngay bây giờ cơ! — Cả hai chúngtôi im bặt. Phút sau tôi phá tan sự im lặng và khẽ nói: luri này, vẫn cái ý nghĩ trực cảm đó không để tôi yên. - ý nghĩ gì, hở anh? - Tôi vẫn có cảm giác mỏi kim tự tháp là một genum hay... ma trận... — Hừ... hừ... hừ... — Lạ lắm,- tôi nóilè nhè. Chúngtôi lại lặng thinh. âu vồng có bao nhiêu - sắc màu? Một, bai, ba, bốn, — luri đếm. “Nhân chuyện về Thành Thiên Đế! Tôi có anh bạn người Chevát ở xóm Tuimada, - luri cất tiếng. - Một người Chuvát bình thường. Nước da đo đỏ. Thậm chí hồng hồng.
66 | MA TRẤN SỰSỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT Màsếp này, nếu màu đỏ kết hợp với màu hồngthì ra màu gì nhỉ? — Tôi khôngbiết. — Tôi cũng chẳngbiết. — Màsao anhlại nói về màusắc? — Thế thôi. — Thế cái anh chàng Chuvát đã nói gì với anh? — Khoan đã... Tôi đang có câu chuyện về màusắc thì sếp lại ngắtlời. — Hình như anh bị kẹt ở màu sắc thì phải. — Sếp nóiđi, cầu vồng có bao nhiêu màu? — Ờ... hừ... hừm... - tôi gập từng ngóntay và đếm.~ Bảy màu: đỏ, da cam,vàng,xanh lục, xanh lam, xanh dương,tím. — Vậy là bẩy, - luri “hừ” mộtcái. - Không phải năm à? — Bẩy. — Khôngphải bẩy, hả anh? - Iuri nhìn tôi vẻ láu cá. — ỞỜ, hình như... — Tôi lại nghĩ là năm, - hai mắt luri lồi có cả? giác mỗi kim tự tháp đêu là long lanh. genu?› bay gen, nương la LÍg0.
Wì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành Tin Để? | 67 — Vì sao? - Trên thế giới có bao nhiêu nguyên tố sơ phát, hở sếp? Bao nhiêu? — Năm: lửa, gió, nước, đất và... nguyên tố thứ năm gì đó, - tôi đáp. — Thế sao lại có bẩy màu? — Ý anh định nói gì, tôi không hiểu. — Xanh lam và tím là những mầu tưởng tượng ra, tôi bảo đảm đấy! - luri nói chắc nịch. - Tôi cảm giác ngườita đã bịa ra hai màu đó. Chỉ có màu xanh dương màthôi. Tôi tủm tỉm: — ÙỪ, xanh lam thì rõ rồi, còn màu tím dính dấp gì đến chuyện này? Đếnlượt Iuri cười khó hiểu: — Tím là màu lam đậm đặc... đượm màu hồng nhạt. Vì vậy những màusắc hoạt tính nhất... với nghĩa... xanh lam... đều là màu tím. — Ờ... Ờ. — Sếp ạ, - luri nhìn thằng vào mắt tôi. - Mọicái trên thế gian này đều xuất phát từ năm yếutố! Chínhlà: lửa, nước,gió, đất và yếu tố thứ năm. Mọithứ! Kể cả màusắc! Tôi đảm bảo như vậy! Tôi cảm thấy vậy. Nghe nhưng lời bàn luận vẻ màu sắc cúa luri tôi lại suy nghĩ. Đếnlúc đó tôi đã có cuộc phẫu thuật ghép mắt đầu tiên trên thế giới và đã trông thấy “con mắt mới” của bệnh nhân Tamara Goocbachôva sang ngày thứ năm sau khi mổ sáng lên màuđỏ chói, sau đó màu da cam,sau nữa- vàngtươi, sau nữa
ó8 | MA TRẤN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT nữa - xanh lục... Hiển nhiêntôi chẳng hiểu ra sao và vô cùng lo lắng khi thấy trước mắt mình - “con mắt mới” có các màu sắc cầu vồng. Tất nhiêntôi cố hiểu chuyện đang xảy ra, nhưng ý nghi của tôi đã bị cảm xúcát đi và tôi thấy mình hoàn toàn là thằng ngốc. Và dĩ nhiên tôi chẳng để ýgì tới màusắc thế thì sao nhận biết đượcsắc thái của xanh dương- sắc lam hay tím. Ôi, sao lúc đó có nhiều điều tôi không biết thế! Cả Thikle là gì tôi cũng chẳng có khái niệm - Thikle\" lớn lao và hùng mạnh, hoạt hóa của nó có thể tạo ra nhữngđiều kỳ diệu trong cơ thể bởilẽ... bởi lẽ mọi thứ trên thế gian này đều gồm có bốn thân và chỉ Thikle mới có khả năng liên kết và kêu gọi bất cứ cơ thể nào trong số bốn cơ thể đến viện trợ cho cơ thể khác. Khi đó tôi đâu có biết rằng trong những kinh lạc vô hình của Thikle có dòng chảy Nănglượngto lớn của Năm Yếu tố... mà thỉnh thoảng cũngbiểu lộ trong thế giới vật chất của chúngta dưới dạng... vầng hào quang năm màu. Tôi lắc lắc đầu, xua đi những ký ứcvà hỏiluri: — Còn màusắc và chàngtrai người Chuvát thì liên quan øì? — Chẳngliên quan gì, anh ạ, - anhta đáp. — Thế sao anh lại mở đầu bằng câu chuyện về màusắc? — Tiện thể, thế thôi. Nhà nghiên cứu người Chuvát đã kể gì với luri — Thế nhà nghiên cứu Chuvát đã kể gì với anh? — Phải nói rằng anh ta là con người nghiêmtúc mặc dù xuất thân từ nông thôn. Mà số ngườitự học đi lên ở nông 4. Theo quan điểm Phật giáo Tây Tạng thì Thikle là trung tâm năng lượngtế vi trongcơ thể..
Ưì sao chúng tôi quyél định lập hồ sơ Thành Tên Đế? | 69 thôn nhiều hơn thành phố, sếp ạ. — Anh ta đã kể gì với anh? Hoá ra, trong tiếng Chuvát có từ “cailas” có nghĩa là nơi chốn... xuất phát điểm của cái gì đó. Tôi đảm bảo đã có cái gì đó xuất phát từ Thành Thiên Đế bao quanh Cailas. Xin nhắclại với sếp có cái gì đó đã bắt nguồn từ đó. Nhưnglà cái gì? — Con ngườithì phải, - tôi nói khe khẽ. Iuri lặng thính, không đáplại. Mọi thứ trên thếgiúi nảy đêu bẮtI nguôtử nĂ? yÊ1 — Rồi anh chàng Chuvát còn bảo trong tiếng Chuvát của tế! Kểcả máu sắc! họ, - Iuri phá tan sự im lặng, — có từ ngữ “vara”... — Vara ư? - tôi nhìn chằm chằm Iuri. - Như anh biết đấy, từ này chỉ nơi màtrong thời gian Đại Hồng Thủy đã bảo quản “hạt giống” của mọisinh thể trên Trái đất. Vâng, tôi biết. Dịch từ tiếng Chuvát từ này có nghĩa là “hạt”. — Haynhỉ... — Anhchàng Chuvát còn cho biết tiếng của họ còn có từ “xênêar”, dịch ra có nghĩalà “con người mới”.
70 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Ơ`... ờ`Ờ... — Sếp không môtả cụ thểA?“con người mới”, sếp chỉ nói “người mới, “người mới” - khó hiểu quá. Thế là cái anh người Chuvát tự học mà nên ấy tóm đượcý nghĩ chưa nóira của sếp và lục lọi trong từ điển tiếng Chuvát cổ có từ có nghĩa là “người mới”. Trong chuyệnnàycó cái gì đó, sếp ạ... hay là người Chuvát cổ xưa đãbiết rằng cóz €€“những con người mới” Anh nghĩ thế nào? — Tôi không thể nóigì, anh Iuri. Nói chungtôi hết sức thận trọng với những công trình phân tích các ngôn ngữ và từ đó rút ra những kết luận chung. Thế mới có chuyện ngườita “đã chứng minh” đượcrằng tiếng Anh bắt nguồn từ tiếng Baskiria! Thậm chí tại các diễn đàn khoa học ngườita đã nóirằng tên gọi con suối Adơgalà bằng chứng cho thấy cõi giới ngầm Agachi (hay Sambala), trong tiếng Đức gọilà Adơga, ở Baskiria, tại khu vực có dòng suối chảy qua... và thậm chí còn đưara giả thiết Hitler đã lao sang phương Đông là vì muốn đến được suối Adơga, nơi mà hắn, có khả năng, tìm thấy gipêrbôrây, những người này sẽ dạy hắn kỹ thuật sử dụng năng lượng tâm thần hòng trở thành kẻ bách chiến bách thắng! Còn nếu ôn lại những mẩu chuyện tương tự của người Mêhicô, Á Rập, Italia, lacút, Trucchây... thì có thể kết luận dân tộc nào cũng coi mình là ông tổ của nhân loại, mặc dù... mặc dù nguồn gốcloài người có lẽ vẫn là ở Tây Tạng, nơi có Thành Thiên Đế. Vàcả các tiếng nói cũng có chungcội nguồn, hình như là... cội nguồn Tây Tạng! — Có thể anh có lí, - luri nói khàn khàn. — Hay chúngta về đi? - có tiếng mộttrong số các cô thư ký - trợ lí củatôi. — Tất nhiên rồi, - tôi đáp lại.
Ứì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành Thiên Để? | 71 Hai lần bốn Khicác cô thư ký đi thay quầnáoluri nói: — Anh chọn được ngựa tốt dấy! — Ngựalà thế nào? — Là mấycô thư kí của anh ấy, chả khác nào mấy con ngựa kéo cày. Kiểu làm việc của anh làm kiệt sức. Liệu anh có hiểu cho không? — Cólẽ hiểu. — Anh không ngồi ở bàn làm việc của mình như mộtthủ trưởng bình thường, màcứ loanh quanhbênlò sưởi, uốn người rồi ra hết lệnh này đến lệnh khác cho các cô trợ lí. Còn họthì cố gắngcật lực, nói năng với mọi ngườitrong trung tâm, dù đó là bệnh nhân hayai khác nữa, với vẻ mặt rất quan trọng, quan trọng tới mức dường nhưcác cô ấy mớilà thủ trưởng của Trung Tầm này chứ khôngphảianh,cái người có thói quen ngồi cạnh lò sưởi và đút cả đầu vào đó làm cho cái mũ bácsĩ lấm lem. — Ờ...ờỜ... — Giá sếp như mộtthủ trưởngbình thường ngồi tại bàn và thỉnh thoảng có người bướcvào dâng tách trà bằng đá quý thì chỉ cần tới một cô là đủ, dù cô đó có đần độn đi nữa. Cái cô thư kí đó... đần, tất nhiênrồi, chỉ phải giải quyết mỗi một vấn đề — cho vào hay không chovào gặp anh. Màsếp thì lại không thế được! Toàn bị ngọnlửa hút vào. — Thế đấy. — Màai vào sếp cũng mời ngồi xuống uống ngụm trà, bắt ăn, mờirượu là sao?! Mến khách di nhiên là tốt, nhưng cũng tốn kém chứ!
72 | MA TRẤN SỰSỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Tính mẹtôi đấy, anh Iuri ạ. Bà khôngchỉ là con ngườii trong sáng và nhân hậu, mà còn không hiểu vì sao, bà cho rằng ai cũng đang đói. Thói quen đó của mẹ đã ăn sâu vao tôi, - lúc nào tôi cũng muốn cho mọi người ăn uống! Mà nếu không cho mọi ngườiăn là cảm thấy mìnhlà đồ vôlại, - tôài nói sôi nổi. — Vâng,tôi biết chuyện đó, biết lắm chứ, - luri gạt đi. - Nhưnganhcó hình dungvì cái thói quen cho ăn, cho uống của anh mà các cô thưkí phảilàm bao nhiêu việc không?! Các cô .ấïy thật tội nghiệp, một tay cầm ống điện thoại và nói chuyện với vẻ mặt quantrọng, tay kia thì rửa bát đĩa để kịp có cái đặt truớïc mặt người “đang đói” tiếp theo. Rồi anh còn dặn không quên mangdao, dạy bảo kiểu cách văn hóa thời Pie Đệ Nhất. — Thế đấy. — Nhưngvề nguyên tắc thì kiểu lãnh đạo đóai trong trumag tâm cũngthích: còn gì bằng - đến nơi, ngồi vào bàn, ngố›n xong, uống xong, chờ sếp xong xuôi câu chuyện với ai đó bên lò sưởi rồi cũng ngồi xuống cạnh lò sưởi, sếp tiếp chuyện, ký giấy tờ trên cái kệ lò sưởi bám đầy bụi và bướcra, no nê và mãn nguyện,- luri nói một thôi mộthồi. Hình như tất cả ngôn nngứ thếgiới đÌÊm .c(ú í chung cội nguồn ... cột ›guỗn Tây Tạ. —=Ở..ứ
Vì sao chúngtôi qu)eÌ định lập hồ sơ Thành Thiên Đế? | 73 — Nói chung các cô thư ký... các cô trợ lí của anh giỏi giiang đấy. Với kiểu làm việc của sếp thì đúng là cần đến bốn migười. Ít hơn khôngđược. Khôngkịp. — Thói quen của tôi là vậy đấy, - tôi nóitrong khi tự phân tíích kiểu làm việc, “không tự nhiên” của mình. —_ Thế đội phẫu thuật của anh có bao nhiêu người, hở sếp? — Iuri hỏi. — Bốn người, - tôi trả lời. — Bốnthư kí và tốp mổ xẻ cũng bốnvị. Thành ra hai lần b‹ốn! Chẳng ngẫu nhiêntí nào, chẳng vô cớ đâu nhé. —. Vôtình lại thành ra như vậy. — Nhưng mà, - luri nhìn tôi chăm chú, - sếp vốn suy nghĩ b:ằng đầuóc tồi lắm ... — Ờ...ờ... — Màsếp thì vốn quen nghetheo trực cảm. Logic khôngthể làmm anh độnglòng, anh phải có lời thì thầm mới được. -Ờ...Ờ... — Thế là trực cảm mách thầm vớianhrằngtrong côngviệc thuường nhật phảibiết sử dụng luật con số bốn. — Luật con số bốn là gì? — Là luật bao trùm toàn bộ vu trụ. Anh thay day. Chúngta đã nói trong con ngườicó bao thân nhỉ? Bốn. Lúc lảm nhảm cái bài ... trong suốt ấy nói tới mấy cõigiới nhỉ? Bốn.Và vân vân. Vì amih tronglònglinh cảm thấy luật con số bốn nên đã quyết định theo trực cảm... — Gïì cơ?!
74 | MA TRẤN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Sử dụngluật đó trong cuộc sống. Chính vì thế sếp đã quyết định tuyển dụng bốn cô thư kí trợ lí và lập đội phẫu thuật gồm bốn người. Thànhra là hai lần bốn. — Thế là sao? — Bằng trực cảm anh đã tính toán tới luật con số bốn, mà lại là hai lần... - Ờ... ờ... Các cô thư ký vào chào, hẹn hôm sau gặp lại hai người- tôi và luri. Điều bí mật lởn vởn quanh ta Tôi bỏ thêm củivào lò sưởi. Chúngtôilặng thính. Tôi cảm thấy có mộtbí mật, mộtbí mậtlớn lao đang lởn vởn đâuđó. Tôi hiểu, chuyến khảo sát Tây Tạng đã đem lại kết quả gây ấn tượng mạnh, - chúngtôi đã tìm thấy Thành Thiên Đế huyền thoại, chụp ảnh và môtả thành phố đó. Nhưng chúng tôi chưa hiểu đượcthiên chức của nó, khônghiểu ngườixưa đã xây dựngtại địa điểm đó của địa cầu tổ hợp khổng lồ gồm kim tự tháp, tượng đài và gươngthời gian để làm gì? Nóithật, sau côngviệc so sánh nhiều truyền thuyết, những câu chuyện của Lạt ma và quan sát của chúng tôi, chúngtôi đã có mộtsố kết luận xoay quanhvấn đề - sau trận Đại Hồng Thủy loài người đã đượctái tạo chính là ở Tây Tạng đây, cụ thể là tại khu vực Thành Thiên Đế. Nhưng như thế nào? Nhân loại đã đượctái tạo ra sao? Về nguyêntắc chúngtôiđã trả lời được câu hỏi đó với mức độ chính xác nào đó khi phán đoán rằng, trước Hồng Thủy
Vì sao chúng tôi quyếl định lập hồ sơ Thành T”iên Đế? | 75 “các hạt giống của sinh thể trên Trái đất” đã được đưa đến Vara`, chúng được bảo quản chotới khi tình hình trên Trái đất sau trận đạilụt biến đổi theo chiều hướngtốt và xuất hiện khả năng nhân bảntừ các “hạt giống” đó, những ngườicó khả năngsinh tồn trong những điều kiện đã thay đổi của Trái Đất. Sambala vĩ đại đã hoàn thành côngviệc đó, kết quả là... đã xuất hiện tôi và các bạn, người thì đẹp, ngườithì xấu, hiền lành và dữ tợn, mơ mộngvà thựctế... Suy nghĩvề đề tài này tôihiểu, trong các công trình nghiên cứu lịch sử, đặc biệt khi đối tượng nghiên cứu lại là thời đại cổ xưa thì không thể có những sự kiện chính xác và những dữ liệu gián tiếp và thậm chí nhữngtư liệu rất và rất gián tiếp lại có thể giúp chúngta tái hiện... dù chỉ là ở mức độ này nọ... dù chỉ là tí tẹo dựng lại thời đại xa xưa mà đốivới chúngta vô cùng thú vị, và ở mức độ nào đó... đều là ít ỏi... trả lời câu hỏi: chúngta là ai? Bởi chúng ta không phải thánh thần và chúngta không thể nhìn vào quá khứ qua bức ràotri giác vững chãigìn giữ chúngta, các con cháu của Chúa, không để chúngta quá sáng suốt, quá thông minh và không phát rồ vì trí khôn do Thượng đế ban cho dồn dập đến với mình. Là kẻ đần độn thế mà lại thú vị: chẳng hạn, ngồi trên bờ câu cá và thấy mình gần như là Chúa Trời khi móc con giun vào lưỡi câu và thậm chí chảng hề suy nghĩ rằng con giun đang quằn quại vì đau đớn và khiếp sợ kia ở đời trước là tên nhà giàu tham lam, còn bạn đang móc con giun đó dù sao cũng đã là mộtngườitử tế... chính vì thế mà... ở đời này bạn mớingồi đó và móckẻ kia vào lưỡi câu. Š. Theo bà E. Blavatscaia.
76 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT Cho dù chưa chính xác, có phần nào đại khái, dù chỉ ít ỏi, mớichỉ là phỏng đoán, nhưng chúng tôi cũng đã phác được vài nét trong bức tranh sáng tạo con người ở Tây Tạng,tại Thành Thiên Đế thời kỳ hậu Hồng Thủy. Song còn một câu hỏi, mà lại là câu hỏi vô cùng quan trọng vẫn để ngỏ. Câu hỏi đó như sau: người xưa đã làm mộtviệc lớn lao xây cất rất nhiều kim tự tháp, tượng đài và gươngthời gian ở Thành Thiên Đế là nhằm mục đích gì, bởi lẽ công việc nhân bản người hậu Hồng Thủy chủ yếu, theo giả thiết của chúng tôi, đã được tiến hành dưới mặtđất tại Sambala cơ mà? LuẬt con số bốn? Nói ngắn gọn, giả thiết của chúngtôi khôngsao giải thích đượcsự hiện diện kim tự tháp, tượng đài và gương thời gian tại địa điểm đó. — Vì sao, vì sao, vì sao? — tôi hay tự hỏi mình nhưvậy. Việc khôngthể trả lời được câu hỏi đó đã giày vòtôi. Tôi đã cố tìm lờigiải đáp, thường đến ngồi cạnh ngọn lửa để nghe rõ tiếng thầm thì của trực cảm. Nhưngtrực cảm chỉthì thầm mỗi mộttừ khó hiểu “người mới ;LGngười mớiZ”2), €“người mớiŠ...
J ¡4o chúng lôi quyết định lập hồ sơ Thành Thiên Ѐ? | 77 >45:84208,sua 2NGNNI SWRsrrvr› ¿22886 =~ : Ẫ 8 : Ss cê7 Ộ =` Hai lần bốn Thỉnh thoảngcó cái gì đó náo động bêntrongvà tôi thâm vẽ ra những mắtxích logic, theo dõi những mắt xích logic,
78 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT chả hạn, apocalipsis” trên Trái Đất, nhưngrồi... chuông điện thoại hoặc một giọng chán ngán củaai đó bước vào nói: Ôi, anh Erơnơ, anh đang nghỉngơithì phải! - đánh lạc đi, sau này quay lại nắm bắt cái mắt xích bắt đầulộ ra đó thì thật là khó, khó lắm. Di nhiênlà tôi đã không cam chịu,tôi bóp đầu vặn óc để tìm ra điều màcó thểgọilà “điều mà tôi khôngbiết là điều gì”. Nhưngrồi khônglâu sau đó trực cảm bị kích thích của tôi đã mách bảo thêm mộtý rằng thân thể người (và cả thân thể mọi sinh thể trên Trái Đất) gồm có bốn thân. Tôi cố thử tìm ra mối liên hệ giữa “người mới” và “bốn thân”, nhưng khôngthành. Tôi buồn rầu,bốirối, tâm trí bị hai ý nghĩ của tiềm thức chi phối. Nhưngrồi, như thể nhạo bángtôi, tiềm thức lại tung chotôi ý nghĩ rằng có những Cõi Giới Khác, trong vũ trụ quê hương của chúngta... cũng có bốn, kể cả cõi giới của chúngta. Tôicó thói quen ghilại mỗi một ý nghĩ và gạch dưới những câu chủ chốt, thế mà đã viết hết một đốnggiấy. Đôi khi phấn khích tôi xem đi xem lại các phần ghi chép của mình, nhưng kết quả chỉ là cảm nhận mình là thằng ngốc hoàn toàn,vì đốnggiấy tờ đó là một mớ hổ lốn, món “cháo thập cẩm. Tôi chửi, tôi rủa những ý nghĩ của mình, những ý nghĩ vô tích sự. Rồi anh bạn Iuri thỉnh thoảng lại có những nhận xét và kết luận làm cho mớtạp pí lù trong đầu tôi càng đặc hơn. Dĩ nhiên biết tài của anh nên tôi đã lắng nghe đây thú vị và có phần tôn sùng, nhưng cái mớ bòng bong mỗilúc mộtrối thêm đã làm tôi cáu tiết. 6. Ngàytận thế- lờitiên tri trong kinh Tân Ước.
Vì sao chúng tới quyết định lập hồ sơ Thành Thưn Ð#? | 79 Nhưng khônglâu sau đó tôi nhận ra rằng tâm trạng bực bội không phải do cái đống các ý nghĩ khônggiải thích được màdocái tri giác yêu dấu của tôi đã không để tôitới đó, nơi có nhữngtri thức, nhữngtri thức đích thực, nơi cụ thể, rõ ràng tới từng đườngvạch cho thấy quá khứ và thậm chí khái quát (có tính đến nguyênlí “Hãy tự thể hiện mình!”) cho thấy tươnglai. Ôi, tôi muốn đượctới đó,tới nhữngtri thức đó biết bao! Songtôi biết rằng, trong cõi giới này, nơi tôi đã được Chúa phái đến tôi chỉ có thể “bằng ý nghĩ của mình mở nhữnglỗ nhỏ” để khẽ vén lên bức màn bao phủ bí mậtvà đụng đến nhữngtri thức vĩ đại, những kiến thức của không gian thôngtin hay trí thức của Cõi Kia Vĩ Đại. Thôi đànhvậy, có lẽ mình xứng đángvớicõi giới của mình đang sinh sống và... chỉ những “cái lỗ nho nhỏ” đó cho phép mình cảm nhận, cho dùtí tẹo thôi, rằng cả mình đây, một người bình thường cũng là sản phẩm của Đại Vũ Trụ mà có cách gọi khác là Chúa và... đã sinh ra mình - Tiểu Vũ Trụ có tên là Con Người, đã sinh ra không phải để mình cứ ngồi lì đó ăn và uống để sau _ đó chạy vào nhàvệ sinh, mà để mình khởi độngvà khởi động cái trí khôn cỏn con, để qua “nhữngcái lỗ nhỏ đã được khai thông” cảm nhận đượcvị ngọt ngào của Điều Vĩ Đại và thông tỏ ý nghĩa của cụm từ “Vươnlên cao”. Còn Iuri, con ngườitốt bụng đó, luôn nhìn tôi với cặp mắt Nga trong trắng như thể từ xa, từ tiềm thức của mình anh truyền sangcái tiềm thức mệt mỏi của tôi những suy nghĩ của mình bằng ngôntừ đầy bản sắc dân gian Nga để tôi thấy rằng “khai mở nhữnglỗ nhỏ” khôngphảiviệc làm khó khăn lắm... nó gần nhưlà việc đụccái lỗ trên tường để treo lên đó bức họa tuyệt đẹp của Rêr¡ch.
80 | MA TRẤN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT Gần lập sơ đồ Thành Thiên Đết — Sếp ơi, anh lại đút đầu vào lửa rồi! - Tiếng Iuri cắt đứt đòngsuy nghĩ của tôi. — Ờ... ờ... - tôi lầm bẩm. — Đừng đấy, - anh bảotôi. — Anh Iuri này, phải lập sơ đồ Thành Thiên Đế thôi! — Anh nghĩvậysao? _— ÙỪ. — Vì sao? — Tôi khôngbiết. — Haylinh tính đã mách bảo anh? — Linh tính, hiển nhiênrồi... - tôi khẽ nói. - Nhưng phải có cả cách xem xét hợp lí nữa. Khôngthể kết luận dựa trên việc nghiên cứu các bức vẽ và ảnh chụp chỉ mỗi một kim tự tháp, cho dù đồ sô nhất của Thành Thiên Đế! Phải hình dung được toàn bộ quần thể Thành Thiên Đế. Mà muốnvậy phải lập được sơ đồ của Thành Thiên Đế, một côngviệc to lớn và tỉ mỉ đấy. — Vâng, phải... - luri kéo dài giọng. — Anhbiết tính quá cẩn thận của tôi rồi đấy. Hơn nữatôi là kiện tướngthể thao du lịch, biết tất cả góc phươngvịvà đã đo đạc các thông số khác của từng kim tự tháp Thành Thiên Đế vì vậy chúngta có thể với độ chính xác này nọ đánh dấu cấu hình vàvàvị trị của chúng vào sơ đồ này... sơ đồ Thành Thiên Đế. — Khôngdễ đâu, anhạ, - luri gãi gãi gáy.
Ủì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành Thứn DĐ? | 81 — Tôi hiểu là khôngđễrồi, - tôi phân vân, - nhưng, nhưng, anh Iuri này, tôi cảm thấy... — Anh cảm thấygì? - Sơ đồ Thành Thiên Đế sẽ không chỉ cho ta lời giải về thiên chức của nó, mà còn... còn... — Màcòn... gì, anh? — Màcòngiúp chúng tagiải thích hiện tượng bốn thân và bốn cõigiới, - tôi nói một hơi. Chúngtôi đã lập sơ đồ Thành Thiên Đếra sao AnhIuri nhìn tôi chằm chằm vànói: — Thôi được, chúngta lập sơ đồ thành phố của Ông Trời. Và ngày hôm sau chúngtôi đã bắt tay vào việc. Ngay từ những phút đầutôi đã hiểu côngviệc này quảthật rất tỉ mỉ: cần xác định kích thước sơ bộ của từng kim tự tháp hay tượng đài, so sánh chúng với kích thước của tòa kim tự tháp chính - núithiêng Cailas, ghi chúng vào giấy vẽ kỹ thuật vào vị trí mà chúng phải có ở đó, chuyển ảnh hay hình vẽ kim tự tháp hay tượng đài thành hình ảnh phẳng... Cả ngày đầutiên chúngtôichỉ làm việc được với mỗi một kim tự tháp. Còn... ngày thứ hai mớivỡ lẽ ra rằng tất cả chúng tôi đã làm sai bét. Chúngtôi xóa hết hình kim tự tháp trên giấy whatmanvà vẽlại, mất cả một buổi chiều vàtối. Nhưng khủng khiếp nhất là sau nửa năm trời làm việc với bản đồ Thành Thiên Đế khi tẩy xóa tôi đã làm thủng một chỗ ở phía đông - nam.
82 | MA TRẤN SỰ SÔNG TRÊN TRÁI ĐẤT Trời, tôi đã mất tỉnh thần đến thế nào! Tôi đã phát điên phát rồ vì cái lỏ thủng đó! Nhưngtôi chẳng còn cách nào kháclà vẻ lại một phần sơ đồ đã xong đó lên tờ whatman mới và... thận trọng khi tẩy xóa. Thường tôi làm việc này cùng với Ravinvà luri. Chúngtôi làm việc vào các buổi chiều cho tới khuya. Alêchxây Xavêlep rất hay tham gia với chúngtôi. Thỉnh thoảng được Xilivêtôp và Gapharôp giúp sức. Chúng tôi làm việc, làm việc và làm việc... và không nhận ra rằng đã một năm rưỡitrôi qua khi trên bàn xuất hiện kết quả của mộtcôngviệc lớn lao - tấm bản đồ Thành Thiên Đế. — Phải sao ngay! Lạy trời dừng... có chuyện cháy mất! Hoặc ai đó đánh cắp mất! - Tôi nói giọng hốt hoảng. — Sếp này, tôi có một ngườibiết can từ giấy whatman. Mai tôi sẽ sao ngay, - Ravintrấn antôi. — Nhưngcậu cầm chặt nó trong tay cho tôi và đừng buông ra, nó quá ư là quý giá! Tôi nóixúc động. = Sếp dừng lol Mọi chuyệnsẽ ổn, - Ravin lại trấn an tôi. Ngày hôm sau khi Ravin ø;# không, anh luzi, phải lập sơ đổ đem đếnhai bản sao tôi mới Tbanh Thiên Đếthái. yên tâm. Tôi tươi tỉnh và như một kẻ bất bình thường bật cười với bất cứ lí do nào, thậm chí cả vớ vẩn nhất. lôi hả hê. Tôi sướng vô cùng.
U1 sao chứnglôi quyết định lập hồ sơ Thành Tiên Để? | 83 - Sao mình thấy sung sướng thế nhỉ? - Tôi nghĩ thầm. Tôi đã định suy ngẫm vấn đề này, nhưng tiếng cười vang của những người đã tham dự vào quá trình lập sơ đồ Thành Thiên Đế đã không cho tôi làm việc đó. Mọi ngườirót rượu vốt-ca Nga, kỷ niệm... không hiểu vì sao lại kỷ niệm... sự hoàn thành bản đồ Thành Thiên Đế. Iuri cười hô hố. Ravin vỏ vai ai đó và thốt ra những âm thanh hân hoan giọng cổ. Alechxây Xavẻlep thì nhếch mép cười khônghiểu vì lí do gì rồi cười phá lên đến nỏi tường nhà rung chuyển. Vênhêthìlải nhải “Ôi, ôi, ôi!”, nhưng sau đó chuyển sang âm thanh “Tất nhiên, tất nhiên, tất nhiên rồi!” và cuối cùng khẳng định: “Giỏi, giỏi, giỏi!\" Xêlivêlôp lúc lúc lại gật đầu,sau đó lặp đi lặp lại liên tục: “Màtrong đó có cái gì đó đấy! Màtrong đó có cái gì đó đấy! Mà trong đó có cái gì đó đấy !”. Tôi ngồi bên bàn,trên đó đặt bản sơ đồ Thành Thiên Đế, tôi nhìn nó trìu mến và thấy mình hạnh phúc. — Lạ lùng, - tôi nghi, - lập xong sơ đồ Thành Thiên Đế rồi đó, nhưng chúngta có hiểu gì đâu. Sao mìnhlại thấy sướng như vậy nhỉ? Vì sao? Còn niềm vuicứ bùnglên như ngọnlửa! Bùng lên mạnh mẽ. Giữa lúc đang suy nghĩ tôi nghe thấy tiếng Vênhê: —_ Anh Iuri, cười đi nào! — Cười đây, - luri đáp. — Thế anh có biết khoảng cách giữa hai răng cửa của anh rất lớn không? — Biết chứ, - luri gật.
84 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Trongtiếng Nga người có khoảng cách lớn giữahai răng cửa gọilà gì nhỉ? - Vênhê nhìn luri nghiêm chỉnh. — Sê-rơ-ba-tưi”, chứ gì? - luri phân vân. — Đúng đấy, - Vênhê khẳng định, - đúng nhưvậy. — Có ýgì? — Ý là... - Vênhê nhìn Iuri láu linh. - Anh nhìn sơ đồ Thành Thiên Đế đi! — Tôi nhìn đây. — Ở đó có kim tự tháp trung tâm - núi thiêng Cailas. Chính nó như thể liên kết toàn bộ Thành Thiên Đế. — Thế thì sao nào? — Là tôi để nghị trồng cái răng trung tâm vào chỗ trống giữa hai răng cửa của anh để nó... liên kết tất cả các răng của anh lại, - Vênhê nóira vẻ quan trọng. - Khôngailại không có cái răng trung tâm cả. Còn anhsẽ có cái răng trung tâm... kỷ niệm về Cailas. — Nhồổsẽ khó khăn, - Iuri khôngtán thành. — Việc gì phải nhổ? Làm thế là thiếu văn hóa! - Vênhê xẵng giọng đáp. Mọi người cười ồ. Tôi cũng cười vang. Sau đó tôi kể về chuyến đi Mỹ đầutiên của chúngtôi. Đó là nằm 199U. liêng Anh lúc đó tôi chí mớibiết sơ sơ. Vì thế chúngtôi phải có ngườidịch, đó là cô Liuđa. Nhưngkhi chỉ còn hai ngày nữalà lên đườngthì cô ta, cái cô Liuđa ấy, đi nhổ mộtcái răng cửa, làm cả đoàn khiếp khủng. Thậm chí hoảng 7. Tạm dịch là “sún”
Uì sao chúng tôi quyết định lập hồ sơ Thành Thiên Để? | 85 loạn. Thế là Vênhê, bác sĩ nha khoa, đề nghị )é cấp tốc trồng tạm cho cô ta cái cầu dán, làm động tác miệng mút Chỗ tôi ẢA làm thủng trên tấm bản đồ Thành Thiên Đế. vào, đồng thời phát ra âm thanh “sứp” Vênhê làm cho cô ta cái răng ây vào ngày cuối cùng trước khi đi. — Cô làm độngtác “sứp” đi, - anh nói với cô phiên dịch. Cô ta “sứp” mộtcái và cái răng vào chỏ. Nhưng chẳng mấy chốc, chỉ nửa tiếng sau cái cầu dánrơira vì cô phiên dịch quên khôngtiếp tục làm động tác “sứp”. - Cô phải nhớ luôn luôn làm độngtác “sứp”. - Vênhê nói nghiêm khắc. - Trước khi đi ngủ phải bỏ ra, không là nuốt vào bụng đấy. Rồi nữa, - không được hônai, không là người kia mút mất đấy. Sau này ở khắp nước Mỹ, chúngtôi ở đó gần một tháng, luôn nghe thấy “sứp, sứp, sứp, sứp” Một lần trong sảnh khách sạn mải dịch thế nào mà cô Liuda quên không làm động tác miệng “sứp” và đánhrơicái cầu dán, nó lại còn lăn đi đâu khôngbiết. Trời, xấu hổ làm sao khi trước mặt những người Mỹ cả đoàn bò dưới sàn nhà tìm cái răng đen đủi đó! Nhưngrồi cũng tìm ra và trước mặt mọi người Liuđa lấy trong túi ra nước hoa lau cái răng và thản nhiên “mút” nó vào chỏ. Sau lần đó cô phiên dịch Liuđa không quên nữa, gần như sau mỗitừ Anh ngữ cô lại phát ra
86 | MA TRẠN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤI afđaBob IN daod Đội nhân uiên đã lập sơ đồ Tbành Thiên Đề âm thanh“sứp”. Còn thành viên đoàn Nga chúngtôi gần nửa năm ở nước Mỹ cũngcó thói quen phátra âm thanh “sứp” Mọi người cười vang. Tất cả đều mừng vui là cuối cùng chúngtôi đã lập được bản đồ Thành Thiên Đế. Nhưng để làm gì thì chẳng aibiết. Có cái gì đó kích thích tâm trí. Kích thích rất mạnh. Tôi cảm thấy điều gì đó. Tôi đã cảm thấy rằng trước mắttôilà tấm bản đồ nơi Chúa đã tạo ra Con Người. Tôi chưa biết rằng đó là ADN đá khổnglô. Nhưng khônglâu sau đó tôi cảm thấy phải giữ bí mật về sơ đồ đó, bởivì... vì rằng... Vì sao? Tôi khôngthểtrả lời câu hỏi đó, nhưng cảm thấy rằng mình đã có trong tay sơ đồ đích thực Thành Thiên Đế, rằng những kẻ độc ác và vô thần có thể nhái mô hình Thành Thiên
Ứì sao chúngtôi quyết định lập hồ sơ Thành Thiên Để? | 87 Đế và dựa vào đó tạo ra những đạng sống không có thân thể giống người, mà sự xuất hiện có thể kéo theo những hậu quả khôn lường đối với mọi sinh thể trên Trái Đất. Vì thế xin Bạn, quý độc giả, thứ lỗi về việc sơ đồ Thành Thiên Đế tôi giới thiệu ở đây để Bạn xem xét, nhận định là dị bản, mà vì phải giữ kín chúngtôi đã cố ý làm rối rắmtỉ lệ các kimtự tháp, tượng Chiếc răng trung tâm giả dịnh đài và gương thời gian. Nhưng Của lu?i như thế thì tốt hơn vì những ngườiác độc, vô thần hiện còn nhiều. s“et cqHxàr _ é“í Sơ đồ Thanh Thiên Đế
CHƯƠNG 2 NHẼ NÀO ĐÓ LẠI LÀ ADN ĐÁ KHÔNG LÔ? Khôngbiết đã bao ngàytôi nhìn và nhìn sơ đồ Thành Thiên Đế do chúngtôilập ra. Nhìn dữ lắm. Nhìn đầy cảm hứng. Đã bao lần linh giác thì thầm với tôi rằng chính tại nơi đây, trong Thành Phố dưới bầu trời của Thiên Đế Chúa đã tạo tác con người. Nhưng Ngài đã làm việc đó ra sao? Như thế nào? Tôi muốn biết làm sao! Nhưngtôi lại nhận thức rõ ràng rằng mình là con người bình thường sẽ chẳng bao giờ biết được điều đó. Không bao giờ! Nhưng dẫu một tí thôi cũng được! Dẫutí tẹo thôi! Mà đối với mình - đang gà gật trước màn hìnhti vi chỉ “một tí” ấy thôi cũng rất quan trọng... cảm nhận được mộttí rằng mình là một phần nhỏ tí của Chúa, chính là cái phần nhỏ nhoi mà Chúa đã tạo ra không chỉ dưới dạng “cái máy” cử động bằng chân,tay, mà còn đưa vào “cái máy” đó một phần nhỏ Tâm thức của Ngài ở dạng hai năng lượng to lớn — Ý niệmvà Tình yêu, mà thậm chí thiếu chúng “cỗ máy có hai chân, hai tay” không thể vận động được, chứ nói gì chuyện xem truyền hình và chép miệng ngonlành sau miếng dưa chuột muối và ngụm vốt-ca. Thoạt nhìn sơ đồ Thành Thiên Đế giống như một
JVh¿ nào đó lại là 4lNđá khổng lồ? | 89 % Ế sa ước. tê. Xi «i40. 4 sd“.... (. \") 2uặc- c? ~.j : “SP Vu Œêorgi Gêôrguêu¡cb Chêrtsnwi (bên trái) uà Diệt Pêyôuicb (ariep. đống hỏn độn kim tự tháp, tượng đài và gương thời gian với những kích thước khổng lồ. Nhìn đống hỗn độn đó tôi chẳng hiểu gì hết. Tôi cũng cố hiểu đấy chứ, nhưng vẫn không hiểu được. Chưa đủ trí lực mà. -_ Trên đời này còn có những người thông minh hơnta cơ mài! - tôi nghĩ. Piôt Pêrôvich Gariaep và Gêorg¡i Gêôrguêvich Chêrtưsnưi Nghĩ như vậytôi nhớtới hai nhà khoa học ở Matxcơva: nhà sinh học phân tử Piôt Pêrôvich Gariep và nhà vật lý Gêorgi Gêôiguevich Chèrtưsnưi mà tỏi đa nhiều lần nhác tới trong các tập sách của mình. — Chà, những người đàn ông thật thông minh! Sáng dạ hơn mình nhiều! - tôi gật đầu với chính mình. - Phải hỏi họ mới được.
90 | MA TRẤN SỰ SÓNG TRÊN TRÁI ĐẤT Gêorgi Gêôrguêvich Chêrtưsnưi và Piôt Pêrôvich Gariep đã tìm thấy gì? Nếu kể hết những côngtrình nghiên cứu của họ thì phải được hản mộttập sách hấp dẫn. Xin chỉ nói một điều rằng hai người bạn nhà khoa học đó (nhà sinh học phân tử và nhà vật lí) đã tìm ra những nguyênlí và chế tạo được dụng cụ dùng để “lấy” năng lượngtế vi' từ chất sống. Hơn nữa các ông còn học đượccách ghi lại những năng lượng bí hiểm đó và nghiên cứu thuộctính của chúng. Dựa trên các nghiên cứu của mình Gariep và Chêrtưsnưi đã có kết luận chỉ có 2 đến 10% thôngtin di truyền nằm trong ADN vậtchất, còn thôngtin di truyền khác cư trú tại trường sinh học không nhìn thấy xung quanhtế bào. Và điều này đã được hai ông chứng minh bằng nhiều thí nghiệm. Ví dụ, họ đã lấy hạt cây Arabidopsis (kiểu cây xà- lách), diệt bằng bức xạ gamma, rồi dùng dụng cụ của họ chĩa năng lượngtế vi “lấy” từ ADN hồng cầu của gà con vào các hạt chết đó. Và... ôi, kỳ diệu làm sao! Nhữngcái hạt giống “\" n Tn chết đó nảy mầm và lớn lên ột trong các đồ )ọa năng ldÿng vR .. tế u¡ do PP Gariep uà Œ.Œ. thành cay Arabidopsis. Như Chêrh4aui chỉ. vậy là các hạt đã hồisinh?! 1. Thuật ngữ “nănglượngtế vi” bị nhiều nhà khoa học bác bỏ. Nhưngcó gì khác khi ta gọi những năng lượng bí hiểm đó là trường tooc-xin, trường sinh học, hologramma,năng lượngtế vi hay gì gì đó nữa?! Vì vậy chúng ta sẽ không quá khắt khe với thuật ngữ này, đó không phải bản chất của vấn để.
“hề nào đó lại là IV đá khống ä? | 91 Hai ông củng đã làm nhưvậy với hạt giống lúa mì và đại mạch. Và còntiến hành nhiều thí nghiệmkhác để cho thấy cái thânvật chất khôngchỉlà vật thể mà xung quanh nó còn có các tạo trường vô cùng phứctạp; và nếu con người học được cách điều khiển các trường đó thì hàng ngày chúngta sẽ nhìn thấy những diềukỳ diệu... kỳ lạ đến tưởng tượng cũng khó thấy. Nhẽ nào trên trái đất Nhẽ nào trên Trái ĐẤt tổn tại tôn tại chươngtrình của sự sống? chương trì; n? chung củ7a sự sốgng2! Nhưng điều lí thú nhấttôi nhận thấy trong công trình nghiên cứu của hai nhà khoa họctài năng đólà họ đã “chiếu” không phải năng lượngtế vi “lấy” từ những hạt sống mà là nàng lượng tế vi “lấy” từ... ADN hỏngcầucủa gà con. - Lạ thật! Lạ quát - tôi suy nghĩ lúc đó. - Cây Arabidopsis và con gà con liên quan gì ở đây nhỉ? “Nhữngchú gà con” đã giúp các hạt giống như thế nào? Chả nh... nh nào Liên Trái đấtlại tồn tại... chươngtrình chung øì đó của sự sống? Sau này chúng tôi đã nhicềà u lxần trao đổBi5: vấsẽn đềXS nàÁ y
92 | MA TRẤN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT với P.P.Gariep và G.G. Chêrtưsnưi. Hóa ra hai ông này đã có kết luận trước tôi nhiều”. — Nhỡ ra, nhỡra, - tôi thầm thì với chính mình trong hơi thở hổn hển, - nhỡ ra chính tại Thành Thiên Đế đã phát sinh chươngtrình thống nhất, chung cho sự sốngtrên Trái đất? Nóingắn gọn, tôi đã mua vé máy bay và bay đến Matxcơva để gặp P.P.Gariep và G.G. Chêrtưsnưi. Như mọi lần khác chúng tôi gặp nhau tại căn hộ của Gariep, cách không xa ga Bêlôruski. Tôi giở trước Gariep và Chêrtưsnưi tấm bản đồ Thành Thiên Đế. Ôi, sao mà giống ADN thế! — Đâylà gì vậy, anh? - Gariep hỏi, tay chỉ sơ đồ núithiêng Cailat. — Là lược đồ núi Cailat, - tôi đáp. - Tựa như nhìn từ trên cao xuống. — Như thể nhìn từ trên xuống, phải không? — Vâng. Đâylà kết quả của một côngviệc to lớn phântích nhiều ảnh chụp, so sánh đốichiếu với địa thế, góc phươngvị và nhiều cái khác, - tôigiải thích. — Chính xác đấy chứ, anh Erơnơ? - Gariep tỏ vẻ hoài nghi. Tôi lúng túng: 2. Gần đây các nhà khoa học Mỹ (Purich và những người khác) đã cho thấy trong quátrình sinh sản của các sinh thể đột biến đã sinh ra nhữngcá thể bình thường; có một chuơngtrình sự sống chung cho Trái đất nào đó điều chỉnh sự gián đoạn của chươngtrình di truyền.
Nhé nào đó lại là 4DN đá khổng lồ? | 93 — Tôi không thể bay được và nhìn Cailat từ trên xuống! Máybay không bay ở nơiđó, không chụp ảnh hàng không, đo đạc địa hình cũng khôngnốt. — Còn ảnh vũ trụ? — Ảnh vũ trụ chụp khu vực này của Tây Tạng tôi đã kiếm được qua văn phòng tổng thống Nga, mà cả của ta lẫn của Mỹ. —_ Thế chúngcho thấy gì? Có gì đâu, anh. Chẳngcó gì hết, - tôi trả lời thất vọng. — Ở đồng bằng mọi cái đều rõ ràng; khi phóng ảnh chụp từ vệ tỉnh có thể nhìn thấy các chỉtiết. Nhưng còntrên núi... — Trên núithì sao? — Trên núi màlại là núi Một trong những búc ảnh 0u trụ chụp cao như ở Tây Tạng những bóng đen của núi cao làm kbu Uực gÂn Cailas. lbẤy rõ nồng hỏng hết. Những bóng đen báng den. núi cao đó dày và đen tới mức khôngthể nhìn thấygì qua đó. Chúngtôi đã xoay đủ kiểu, đã trao đổi ý kiến với không biết bao nhiêu người! Chẳng ăn thua gì. Càn những bức ảnh của người Mỹ chụp trong tia hồng ngoại, nơi không có bóng đenthì lại không đưa ra đượclờigiải đáp nào.
94 | MA TRẤN SỰSÔNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Thế đấy. — Vì thế tôi chỉ có thể cho anh và Sở để mưa Cia1laš anh Chêrtưsnưi (0o¬bư thển„hjn từ xem bức sơ đồ núi Cailat và cả Thành trên cao). Thiên Đế nữa. Nhưngxin các anh hãy tin, mọi cái đều khá chính xác; tôi có nhiều kinh nghiệm vẻ crôki` mà, - tôi khẳng định. — Crôkilà gì, anh? - Chêrtưsnưihỏi. — Crôki, - tôi giải thích, - là hình đồ của quả núi hay dãy núi. Trong báo cáo sau những chuyến thể thao du lịch gần như bao giờ cũng có bản crôki để hướng dẫn những đoàn đi sau khôngbị lạc đường. Chà, trong cuộc đời thể thao không biết mình đã vẽ khôngbiết bao nhiêu crôki của mình! Bởivậy bản sơ đồ núi Cailat chắc gì có nhữngsai sót lớn. — Thế thì, - Gariep nhìn tôi chằm chằm. - Anh có biết sơ đồ núi Cailat của anh giống cái gì không? Anh biết không, anh Erơnơ? — Giống øì, anh? — Rất giống ảnh cấu trúc tinh thể lỏng của thể nhiễm sắc được chụp bằng kính hiển vi điện tử, chúng được bọc trong các nhân tế bào cũng có cấu tạo nhiều lớp, - Gariep nói một thôi mộthồi. Trán tôi lấm tấm mồ hôi. Dĩ nhiên, tôi chẳng biết mấy về sinh học phân tử, nhưng vốnlà thầy thuốc tôi vẫn có những 3. Tiếng Pháp Croguis.
-Vhênào đó lại là 4Dđá khổng ið? | 95 hiểu biết gì đó. Ít ra thì tôi cũng thừa biết rằng trong thể nhiễm sắc có ADN - chất di truyền chủ yếu của bất cứ tế bào nào. Sao, giống ADN, hả Œariep: ÀNó giống cấu trúc tỉnh thể anh? - tôi hỏi giọng xúc lỏng của thểnhiễmvắc. động, trỏ ngóntay vào sơ đồ núi Cailat. Khòng hẳn vậy! - Gariep nói. - Tôi bảo trông nó giồng lát cắt tỉnh thể lỏng của thể nhiễm sắc trong đó có ADN. Tính nhiều lớp rất đặc trưng. Còntheo kiểu bình dân... có thể nói lược đồ núi Cailat có điểmgì đó giống ADN? Anh Gariep, xin anh hiểu cho, ngôn từ của các nhà sinh học phân tử kiểu “cấu trúc tỉnh thể lỏng có tính đồng hình” khó hiểu với thường dân, còn thuật ngữ ADN thì ai cũng biết và liên tưởng tới gen hay gcnum. Chúng ta thôi không bám víu vào những từ ngữ đã trở thành quen thuộc với mọi người Giống 4ADN, bả anb? — nữa, - tôi vẫn chưachịu im. vôi bài Gariep.
9 | MA TRẬN SỰ SỐNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Nếu hoàntoàntheo kiểu bình dân... - Gariep đồng ý. - Tôi còn có nhậnxét sau. — Gì, anh? — Tỉnh thể lỏng thể nhiễm sắclà cấu trúc di động, còn núi Cailat là cấu trúc cứng ổn định. — Còntôi xin bổ sung, - tôi xấc láo chen vào, - nếu như kích thước bất cứ thể nhiễm sắc nào có ADN siêu nhỏthì... thì kích cỡ núi Cailat lại khổng lồ: riêng độ cao của nó đã là 6666 mét. — Tính chất Fractal - sự thật đã được biết, - nhà vậtlí Chêrtưsnưilên tiếng. Tôi đã biết tính chất Fractal là gì rồi. Theo tôi có thể giải thích khái niệm phức tạp đó màcác nhàtoán học vẫn môtả bằng các công thức như tính quy mô khác nhau hay là trạng thái khi mà một nguyên lí nào đó tác động trong bất kể quy mô nào dù đólà cỡ siêu nhỏ hay quy mô toàn vũtrụ. Có lẽ về điểm này có thể lấy ví dụ khái niệm không trùng nhau của các họcgiả đượcbí truyền con ngườilà “tiểu vũ trụ của đại vũ trụ. — Tính chất Fractal, tính Fractal... - tôi cúi đầu, lẩm bẩm. ~ Màcó thể ngoài ADN tế bào thông thường còn có... còn có “ADN chungcủa Trái đất” và thậm chí... thậm chí “ADN vũ trụ”?! Ai mà biết được?! Ai mà biết được?! Rồitôi ngẩnglên nhìn hai anh Gariep và Chêrtưsnưi, lấy ra bức ảnh núi Cailat, đặt xuống bànvà chỉ vào Cailat nói: — Các anh ơi, xin các anh lần nữa thứ lõi cho tôivì tôi đã khôngtuân thủ thuật ngữ khoa họcvà vì chuyệntôi đã dùng
he nào đó lại là 4DN đá khổng lö? | 97 từ ADN chỉ cái mà các anh đã quen gọi là “ cấu trúc tỉnh thể lỏng của thể nhiễm sắc được bọc trong nhân... ˆ Tuy nhiên tôi muốn nói... tôi muốn nói... — Gì, hở anh? — Nhẽ nào núi Cailat lại là bộ phận trung tâm của genum đá khổnglồ? Những con mắt của - Áa có thểngoài 1Dtếbảo thông các bạntôi sáng lên. tbường thì còn có... còn có 1N chưng = Nếu chuyển hẳn của lrái Đất, uKà thậT» chí .LDN0a trụ?! sang thuậlt ngữ¬bình dâ. n - Tôi lây bu. như anh Erơnơ đã đề xuất, - Gariep nói khe khẽ, - thì có thể thấy sự giống nhau nhất định với một vài đoạn cấu trúc tinh thể lỏng của thể nhiễm sắc... Nhưng... — Nhưngsao? — Điều này quá kỳ lạ, - Gariep gãi gáy. - Nhưngtrong đó có cái gì đó đấy! — Và có lẽ không vô cớ mà khách hành hươnglại tôn sùng quả núithiêng đó, - Chêrtưsnưi bổ sung. Lúc đó tôi chưa cho rằng có lẽ con người không chỉ có một genum (toàn bộ các gen) vốn có trong các tế bào của người, mà số genum đó của ngườiphải là bốn, chúng... sản sinh ra bốnthân, cùng hành động chung. Lúc đótôi chỉ thao láo nhìn tấm sơ đồ Thành Thiên Đế mà chẳnghiểu gì.
98 | MA TRẤN SỰ SÔNG TRÊN TRÁI ĐẤT — Chúng ta xem sơ đồ cả các kim tự tháp khác bao quanh Cailat đi, - Gariep đề nghị. Ma trận sự sống trên Trái đất — Các anh nhìn này, nhiều ra phết! - Chêrtưsnưinói. — Có điều lạ, phần lớn các kim tự tháp trong sơ đồ này trông rằn ri, giống đặc điểm nhiều lớp của thể nhiễm sắc, - Gariep nhận xét. Tôilặng thính. — Đólà những kim tự tháp bậc thang. Có phải vậy không, anh Erơnơ? Anh vẽ những vạch đó để mô tả bậc thang trên các kim tự tháp, phải không? - Chêrtưsnưi xác định rõ thêm. r — Đúngvậy, - tôi khẳng định. — Gariep giải thích. — Khoa học biết rõ mật ẤN;00C) lí e mã thông tin của ADN (le lại VỆ .A LAI, có những triplet (kép ba) gồm các phối hợp nucleotit OTPOMHOFO (adenin, guanin, xitozin KaM€HHOrO reHoMa? và tinin). Nếu xếp bốn Cá thểnào Callas là trung phẩ» nucleoLit đó vào các góc của genu đá khổng lô? hình vuôngthì trên cơ sở đó có thể dựng nênhình tháp. — Các bạn thấy chưa! - tôi ngạc nhiên. - Thậm chí
henào đó lại là 1N đá khổng lồ? | 99 các nhà sinh học phân tử bảo thủ các anh cũng không loại trừ khả năng thông tin trong ADN có thể được mã hóa thông qua các kim tự tháp! — Biết nói thế nào Sở đổmột số bi: tt tháp nhỉ.. Biết nói sao Thanh Thiên Đề. đây... Một sự phân đôi nhất định nào đó của mã thông tin đối với tính chất omonin của Triplet... - Piot Gariep do dự. — Anhnóihay đấy! - tôi châm chọc ngắtlời anh. Phút giây im lặng. AMột trong các kim tự tháp bậc thang của Thanh Thiên Để
100 | MA TRẬN SỰ SỐNGTRÊN TRÁI ĐẤT — Anh Erơnơ này, trong Thành Thiên Đế có kim tự tháp bình thường đỉnh nhọn giống kim tự tháp Ai Cập không? — Có, anh ạ, - tôi đáp và chỉ kim tự tháp số 4 trên sơ đồ. - Kim tự tháp nhỏ này - gọi là Tiểu Cailat rất có ý nghĩa. Tôi nghĩ trong đó lưu giữ Đá Santamani huyền thoại thỉnh thoảng vẫn phát sáng. — Thế đấy, thế đấy, - Gariep thốtlên. Tôi thấy nhà khoa học thiên Kim tự tháp đỉnh nhọn tài đó đang suy nghi. Tôi biết của Tiểu Cailas anh xuất chúng và cũngbiết rằng là nhà khoa học thực nghiệm anh biết lắng nghelinh cảm. — Thế đấy, thế đấy, - Gariep lại thốt lên. - Ở đây có gì đó không khớpvới các bộ tam “kim tự tháp”. Thế ở Thành Thiên Đế có bao nhiêu kim tự tháp đỉnh nhọn? — Trên bản đồ của chúngtôi có ba - số 1, số 4 và số 107, — tôi chỉ lên sơ đồ Thành Thiên Đế. — Không khớp... - Gariep lại thốtlên. — Anh Gariep nhìn này, các kim tự tháp và cấu trúc giống kim tự tháp thật đa dạng! Không có sự trùng lặp nào! Liệu điều đó có nghĩa øì, anh nhỉ? - Chêrtưsnưinói.
Search
Read the Text Version
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- 11
- 12
- 13
- 14
- 15
- 16
- 17
- 18
- 19
- 20
- 21
- 22
- 23
- 24
- 25
- 26
- 27
- 28
- 29
- 30
- 31
- 32
- 33
- 34
- 35
- 36
- 37
- 38
- 39
- 40
- 41
- 42
- 43
- 44
- 45
- 46
- 47
- 48
- 49
- 50
- 51
- 52
- 53
- 54
- 55
- 56
- 57
- 58
- 59
- 60
- 61
- 62
- 63
- 64
- 65
- 66
- 67
- 68
- 69
- 70
- 71
- 72
- 73
- 74
- 75
- 76
- 77
- 78
- 79
- 80
- 81
- 82
- 83
- 84
- 85
- 86
- 87
- 88
- 89
- 90
- 91
- 92
- 93
- 94
- 95
- 96
- 97
- 98
- 99
- 100
- 101
- 102
- 103
- 104
- 105
- 106
- 107
- 108
- 109
- 110
- 111
- 112
- 113
- 114
- 115
- 116
- 117
- 118
- 119
- 120
- 121
- 122
- 123
- 124
- 125
- 126
- 127
- 128
- 129
- 130
- 131
- 132
- 133
- 134
- 135
- 136
- 137
- 138
- 139
- 140
- 141
- 142
- 143
- 144
- 145
- 146
- 147
- 148
- 149
- 150
- 151
- 152
- 153
- 154
- 155
- 156
- 157
- 158
- 159
- 160
- 161
- 162
- 163
- 164
- 165
- 166
- 167
- 168
- 169
- 170
- 171
- 172
- 173
- 174
- 175
- 176
- 177
- 178
- 179
- 180
- 181
- 182
- 183
- 184
- 185
- 186
- 187
- 188
- 189
- 190
- 191
- 192
- 193
- 194
- 195
- 196
- 197
- 198
- 199
- 200
- 201
- 202
- 203
- 204
- 205
- 206
- 207
- 208
- 209
- 210
- 211
- 212
- 213
- 214
- 215
- 216
- 217
- 218
- 219
- 220
- 221
- 222
- 223
- 224
- 225
- 226
- 227
- 228
- 229
- 230
- 231
- 232
- 233
- 234
- 235
- 236
- 237
- 238
- 239
- 240
- 241
- 242
- 243
- 244
- 245
- 246
- 247
- 248
- 249
- 250
- 251
- 252
- 253
- 254
- 255
- 256
- 257
- 258
- 259
- 260
- 261
- 262
- 263
- 264
- 265
- 266
- 267
- 268
- 269
- 270
- 271
- 272
- 273
- 274
- 275
- 276
- 277
- 278
- 279
- 280
- 281
- 282
- 283
- 284
- 285
- 286
- 287
- 288
- 289
- 290
- 291
- 292
- 293
- 294
- 295
- 296
- 297
- 298
- 299
- 300
- 301
- 302
- 303
- 304
- 305
- 306
- 307
- 308
- 309
- 310
- 311
- 312
- 313
- 314
- 315
- 316
- 317
- 318
- 319
- 320
- 321
- 322
- 323
- 324
- 325
- 326
- 327
- 328
- 329
- 330
- 331
- 332
- 333
- 334
- 335
- 336
- 337
- 338
- 339
- 340
- 341
- 342
- 343
- 344
- 345
- 346
- 347
- 348
- 349
- 350
- 351
- 352
- 353
- 354
- 355
- 356
- 357
- 358
- 359
- 360
- 361
- 362
- 363
- 364
- 365
- 366
- 367
- 368
- 369
- 370
- 371
- 372
- 373
- 374
- 375
- 376
- 377
- 378
- 379
- 380
- 381
- 382
- 383
- 384
- 385
- 386
- 387
- 388
- 389
- 390
- 391
- 392
- 393
- 394
- 395
- 396
- 397
- 398
- 399
- 400
- 401
- 402
- 403
- 404
- 405
- 406
- 407
- 408
- 409
- 410
- 411
- 412
- 413
- 414
- 415
- 416
- 417
- 418
- 419
- 420
- 421
- 422
- 423
- 424
- 425
- 426
- 427
- 428
- 429
- 430
- 431
- 432
- 433
- 434
- 435
- 436
- 437
- 438
- 439
- 440
- 441
- 442
- 443
- 444
- 445
- 446
- 447
- 448
- 449
- 450
- 451
- 452
- 453
- 454
- 455
- 456
- 457
- 458
- 459
- 460
- 461
- 462
- 463
- 464
- 465
- 466
- 467
- 468
- 469
- 470
- 471
- 472
- 473
- 474
- 475
- 476
- 477
- 478
- 479
- 480
- 481
- 482
- 483
- 484
- 485
- 486
- 487
- 488
- 489
- 490
- 491
- 492
- 493
- 494
- 495
- 496
- 497
- 498
- 499
- 500
- 501
- 502
- 503
- 504
- 505
- 506
- 507
- 508
- 509
- 510
- 511
- 512
- 513
- 514
- 515
- 516
- 517
- 518
- 519
- 520
- 521
- 522
- 523
- 524
- 525
- 526
- 527
- 528
- 529
- 530
- 531
- 532
- 533
- 534
- 535
- 536
- 537
- 538
- 539
- 540
- 541
- 542
- 543
- 544
- 545
- 546
- 547
- 548
- 549
- 550
- 551
- 552
- 553
- 554
- 555
- 556
- 557
- 558
- 559
- 560
- 561
- 562
- 563
- 564
- 565
- 566
- 567
- 568
- 569
- 570
- 571
- 572
- 573
- 574
- 575
- 576
- 577
- 578
- 579
- 580
- 581
- 582
- 583
- 584
- 585
- 586
- 587
- 588
- 589
- 590
- 591
- 592
- 593
- 594
- 595
- 596
- 597
- 598
- 599
- 600
- 601
- 602
- 603
- 604
- 605
- 606
- 607
- 608
- 609
- 610
- 611
- 612
- 613
- 614
- 615
- 616
- 617
- 618
- 619
- 620
- 621
- 622
- 623
- 624
- 625
- 626
- 627
- 628
- 629
- 630
- 631
- 632
- 633
- 634
- 635
- 636
- 637
- 638
- 639
- 640
- 641
- 642
- 643
- 644
- 645
- 646
- 647
- 648
- 649
- 650
- 651
- 652
- 653
- 654
- 655
- 656
- 657
- 658
- 659
- 660
- 661
- 662
- 663
- 664
- 665
- 666
- 667
- 668
- 669
- 1 - 50
- 51 - 100
- 101 - 150
- 151 - 200
- 201 - 250
- 251 - 300
- 301 - 350
- 351 - 400
- 401 - 450
- 451 - 500
- 501 - 550
- 551 - 600
- 601 - 650
- 651 - 669
Pages: